Chiến binh sáng tạo nhất thế giới.

26/6/120 nhận xét

Ma Jun, Giám đốc Viện các vấn đề về
 cộng đồng và môi trường. Ảnh: Forbe
[Marketing3k - Ý tưởng] “Bắc Kinh là một thành phố khác biệt, có rất ít xe hơi, tôi có thể đi giữa con đường. Vào mùa hè, những ngọn đèn đường thu hút nhiều côn trùng. Tôi thích chúng, những con dế, bọ ngựa, và tất cả các loại bọ cánh cứng. Tôi cũng có một kỉ niệm sống động về những ánh mặt trời chói lóa mọc trên bầu trời. Nhưng ngày nay, bầu trời thật khác” Ma Jun, người đàn ông 44 tuổi, một chiến binhmôi trường xuất sắc của Trung Quốc, nhớ lại hình ảnh thủ đô khi ông còn nhỏ.

Là một người nghiên cứu về môi trường, Ma đã dành nhiều năm ghi chép những thảm họa sinh thái của Trung Quốc. Một vài điều cần thời gian rất lâu mới có thể nhận ra đó là sự tô xám của bầu trời Bắc Kinh. Tháng 12 vừa rồi, tổ chức sức khỏe thế giới đã xếp hạng Bắc Kinh thứ 1035 trong 1100 thành phố quốc tế, về chất lượng không khí. Những kết quả khác của sự phát triển không giới hạn của quốc gia của ông thật kinh khủng, như trận đại hồng thủ ở Yangzte vào năm 1998, sau nhiều năm phá trừng và sói mòn đất. Cuối cùng, ông đã quyết định rằng chỉ kể chuyện thôi là không đủ, cần phải hành động.” Chúng ta có thể dùng truyền thông để phơi bày vấn đề, nhưng không thể ngừng ở đó vì mọi người đang trông chờ và câu trả lời”, ông cho biết.

Ma đã sáng lập một tổ chức phi lợi nhuận, Viện các vấn đề về công cộng và môi trường (IPE) vào năm 2006. Từ đó, hơn bất cứ ai ở Trung Quốc, Ma đã dùng sức mạnh của mạng Internet và sự lạc quan của giới trẻ Trung Quốc thành một lực lượng để thay đổi môi trường. Làm việc với một mạng lưới những tình nguyện viên trẻ cống hiến, Ma và 9 nhân viên toàn thời gian của ông đã tổng hợp một nguồn dữ liệu trực tuyến về nước, không khí, và những ghi nhận về chất thải độc hại trong một đất nước thải ra nhiều khí thải nhất thế giới. Những ghi nhận này là vô cùng quý giá: trong hơn 5 năm, những tình nguyện viên của IPE đã giúp phát hiện 97.000 ghi nhận của những nhà máy vi phạm luật xanh của Trung Quốc. Và những nỗ lực này đã dẫn đến sự thay đổi.

Ma nói “Khi tôi nhìn vào những vấn đề môi trường của Trung Quốc, trở ngại thực sự không phải là việc thiếu công nghệ hay tiền mà là sự thiếu động lực. Động lực nên đến từ những ràng buộc về luật, nhưng ràng buộc thì yếu và những vụ kiện môi trường gần như là không thể. Vì vậy có một nhu cầu khẩn cấp cho sự tham dự mở rộng của công chúng để tạo ra loại động lực khác”. Ma đã trở thành chuyên gia trong việc dùng dữ liệu của ông để tạo động lực đó, đặc biệt là khi nó buộc những công ty toàn cầu giám sát những nhà cung cấp của họ tại Trung Quốc.

Phương pháp của ông đã giành được sự tin tưởng của nhiều công ty có thương hiệu toàn cầu dựa vào nguồn sản xuất từ Trung Quốc. Megan Murphy, giám đốc đối ngoại quốc tể của Walmart cho biết “bằng việc dùng dữ liệu này, chúng tôi đã nhận diện ra những nhà máy cần cải thiện và chủ động làm việc với họ để tạo ra những thay đổi tích cực cho mội trường”. Sau khi Walmart kí thỏa thuận với IPE, vào năm 2008, những nhà sản xuất khác đã nhanh chóng theo chân. Các thương hiệu châu Âu và Nhật Bản là những khách hàng chủ động nhất của dữ liệu của MA, nhưng những công Mỹ bao gồm Coca-Cocla, GE, Levi’s, Microsoft và Nike cũng dựa vào IPE. Elisabeth C.Economy, chủ tịch của họi đồng quan hệ nước ngoài của các nghiên cứu châu Á và tác giả của cuốn sách The River Tuns Black, một cuốn sách miêu tả cách mà những vấn đề môi trường của Trung Quốc đẩy nước này vào tình trạng nguy hiểm tâm sự “Ông đã thúc đẩy những quan chức địa phương báo cáo dữ liệu môi trường của họ và buộc các công ty đa quốc gia phải có trách nhiệm cho những phương pháp môi trường của họ. Trong quy trình, Ma Jun đã trở thành một trong những người lãnh đạo thực sự của phong trào môi trường của Trung Quốc”

Một vài năm trước, Ma đã bắt đầu những gì mà sau này được minh chứng là một hành trình dài và gian khổ để đánh thức tập đoàn đặc biệt lớn để đối diện với những vấn đề tạo ra bởi những nhà cung cấp Trung Quốc của họ:Trường hợp của Apple là một ví dụ, vào năm 2009, đội ngũ của ông bắt đầu chú ý một vài trường hợp về các vấn đề sức khỏe vì ô nhiễm kim loại nặng được báo cáo trên những tờ báo địa phương. Ma kể lại “Chúng tôi đã ngạc nhiên, nguồn ô nhiễm đó không phải là các hầm mỏ hay những nhà máy nấu kim loại quốc doanh, mà là từ những nhà máy sản xuất thiết bị công nghệ thông tin nổi tiếng toàn cầu”.

Trong cùng thời gian, các bản báo cáo bắt đầu nói về các công nhân nhà máy phải chịu sự hủy hoại thần kinh sau khi tiếp xúc với một chất hóa học được biết đến như là n-hexane, vốn được dùng trong một giải pháp để rửa sạch những màn hình cảm ứng. Vì hầu hết các nhà máy Trung Quốc đang làm việc với các tập đoàn quốc tế và được vận hành bởi các nhà thầu, Ma và công công ty của mình đã phải làm một vài việc do thám để có những thông tin kết nối các nhà máy với thương hiệu toàn cầu của chúng. Không phải mọi nút thắt đều cần tài điều tra của Sherlock Holme vì một vài nhà máy khoe khoang quan hệ cung cấp của họ trên trang web của họ. Vào khoảng tháng 4 năm 2010, Ma đã phát hiện ra 29 thương hiệu công nghệ lớn dùng các nhà máy với các sự vận hành độc hại. Cuối cùng, đội ngũ của Ma đã biết được rằng nhà máy có các vấn đề về n-hexane được vận hành bởi một công ty Đài Loan là Wintek, vốn đã hợp đồng để sản xuất những màn hình cảm ứng cho Apple.


Ma là một người có kỹ năng giải quyết vấn đề tốt, rất lý trí và điềm tĩnh. Những tính cách quan trọng đó là cần thiết để có những sự ủng hộ hiệu quả ở Trung Quốc. nơi mà những thủ thuật như biểu tình ngồi hay diễu hành nhanh chóng vấp phải sự ngăn cản của chính phủ. Chiến lược của Ma điềm tỉnh hơn. Bước đầu tiên của ông là liên hệ với những người ra quyết định ở những tập đoàn, chỉ cho họ số liệu và đưa ra một luận điểm sôi nổi về lợi ích của sự thay đổi tích cực.

Với những công ty làm ô nhiểm mội trường như thế, Ma đã giúp tổ chức một cuộc gặp của những tổ chức phi chính phủ của Trung Quốc được biết đế như Liên Minh Xanh để gây áp lực cho 29 công ty với những lá thư đến CEO của họ, bao gồm Steve Jobs. Nhiều công ty sai phạm, bao gồm cả những công ty lớn như Siemens, đã sẵn sàng hợp tác với IPE. Tuy nhiên Apple, liên tục từ chối, thậm chí xác nhận rằng nó không có bất kì quan hệ nào với những nhà máy được nêu, và nói rằng chi tiết của chuỗi cung cấp của nó là thông tin sở hữu của tập đoàn. Ma vẫn tiếp tục nỗ lực, ông thậm chí đã viết một lá thư thứ 2 đến Jobs. Lá thư được viết cùng bởi Jia jingchuan, một công nhân khoảng hơn 20 tuổi tại nhà máy Wintek người đã nhập viện sau 10 tháng vì sự tiếp xúc với n-hexane. Và lần này bức thư cũng bị lờ đi.

Apple đã đụng đến điểm cuối cùng của sự kiên nhẫn. Để đáp trả, Ma đã rút ra tất cả vũ khí của mình ra chiến đấu, bắt đầu với truyền thông xã hội, vốn là kênh tuyền thông không đặc biệt mạnh ở Trung Quốc, có thể là một cách mạnh mẽ để chỉ trích thẳng thắn những công ty đang lờ đi trách nhiệm của họ. Ma cho biết “Nếu như bạn xuất bản một thứ gì đó bằng truyền thông truyền thống, đó là một chiều. Với truyền thông xã hội, chúng ta đều có những thông tin phả hồi của người đọc. Nhưng Ma cũng biết sức mạnh hạn chế của truyền thông truyền thống. Vì thế vào tháng 1 năm 2011, ông đã tung ra cho vài tờ tạp chí một báo cáo gọi là mặt khác của Apple (The otther side of Apple), trong đó liên minh của ông đã tiết lộ dữ liệu về những nhà máy sản xuất cho Apple, cũng như sự do dự của công ty này trong việc giải quyết những vấn đề. MA cũng tung ra một video mà ông đã sản xuất, theo phong cách thực sự gây sốc, cắt những đoan clip từ những sự kiện giới thiệu sản phẩm của Apple với những cảnh những công nhân trẻ phải chịu dựng từ chất độc n-hexane. Một vài tuần sau đó, Apple phải xuất bản báo cáo trách nhiệm nhà cung cấp của chính nó, lần đầu tiên thừa nhận trường hợp của những công nhân nhiễm độ. Ma và liên minh của mình của các tổ chức môi trường đã tiến hành một cuộc điều tra đặc biệt về ô nhiễm trong chuỗi cung ứng của Apple.

Bức tường đá của Apple cũng đã mềm đi chỉ 1 tuần sau khi Tim Cook lên chức CEO vào tháng 8 năm ngoái. Vài giờ trước khi Ma sắp sửa tung ra “The Other Side of Apple II”, kết quả của cuộc điều tra tiếp theo nhằm vào các nhà máy của công ty, một phó chủ tịch của Apple đã nói với nhóm của Ma rằng họ sẵn sàng mở cho một cuộc đối thoại với nhóm. 2 tuần sau đó, vào giữa tháng 9, các đại diện của Apple đã gặp với IPE lần đầu tiên và họ nhất trí làm việc cùng nhau. Qua mùa thu, những cuộc họp tiếp theo ở Cupertino, San Francisco, và Bắc Kinh đã vạch ra những chi tiết trong việc Apple sơ suất với những nhà cung ứng của mình, đỉnh điểm là báo cáo trách nhiệm nhà cung ứng năm 2012 của nó, nêu tên hơn 100 nhà cung ứng và chỉ ra những bản kiểm toán môi trường của 14 trong số họ. Liên minh xanh của Ma sẽ xác nhận độc lập các nhà cung ứng này có tuân thủ với luật môi trường hay không.

Chiến dịch của IPE đã làm tăng áp lực lên Apple trên toàn thế giới và giúp cho MA giành được giải thưởng uy tín Goldman Prize, cho những nỗ lực cơ bản của ông để bảo vệ môi trường, trong năm 2012. Apple cũng đồng ý với các cuộc điều tra một vài nhà máy trong cuỗi cung ứng của nó bởi một nhóm được tài trợ được gọi là hiệp hội phòng thí nhiệm công bằngFLA (Fair Labor Association). FLA xuất bản báo của nó vào cuối tháng 3, đánh giá các vấn đề với các điều kiện làm việc khắc khổ tại các nhà máy lắp ráp vận hành bởi Foxxcon. “Mọi người không thể tham gia một cách rõ ràng mà không có dữ liệu và sự minh bạch” Ma nói, người đã nhận thấy rằng động thái của Apple là đầy hứa hẹn, không có gì hơn thỏa thuận vào tháng tư cho một nỗ lực kiểm toán kết hợp vủa ban quản trị nhà máy với IPE.

Vào tối chủ nhật vào cuối tháng 3, một đám đông bao gồm phần lớn là các sinh viên tốt nhiệp và các nhân viên NGO vào độ tuổi khoảng 20 và 30, khoảng 1 nửa là người Trung Quốc,và nửa kia là người nước ngoài làm việc tại Trung Quốc, chờ đợi một cách kiên nhẫn để MA phát biểu trong khán phòng của Insitute Francais ở Bắc Kinh. Một phụ nữ người pháp nhỏ nhắn trong bộ đồ đen giới thiệu ông như là một người can đảm và có tầm ảnh hưởng trước khi trao cho ông micro. Chủ để của bài thuyết trình của ông, trùng với ngày quốc tế nước thế giới là “những thách thức về nước và những lựa chọn xanh”.

Với vai trò người phát biểu, giọng của Ma ông bao hàm nỗi buồn, nhưng vẻ ngoài của ông không có vẻ quá xúc động. Ông không kể một câu chuyện cảm động duy nhất nào, và những trang thuyết trình của ông đầy những dữ kiện thực tế “300 triệu người nông thôn Trung Quốc không có sự tiếp cận với nược uống sạch và 12 triệu tấn mùa vụ bao gồm các kim loại nặng”

Nhưng sau đó phát biểu của ông dần dần trở nên sống động. Hai ngàn người với bảng câu hỏi rất dài. Ma khẻ cúi mình chào và lắng nghe mỗi câu hỏi với sự tập trung cao độ, chuyển qua lại giữa tiếng Trung và tiếng Anh, ông trả lời các câu hỏi về quản lý chuỗi cung ứng, các nhóm sinh viên môi trường, và biện pháp xử lý chất thải. Ma đã làm được một chuyện to lớn và đầy ý nghĩa. Những tờ báo địa phương đã gọi Ma là một chiến binh lịch lãm, sâu sắc Còn tạp chí Forbe thì tặng ông một danh hiệu “ Chiến binh sáng tạo nhất thế giới”.

Theo nhuongquyenvietnam.com - Vân Anh
Chia sẻ cho bạn :
Hot!

Tư vấn quản trị

Xem thêm »

Tư vấn tiếp thị

Xem thêm »

Tư vấn bát tự

Xem thêm »

Tư vấn phong thủy

Xem thêm »
 
TOP